Theo Lục Duệ, Mạc Ngôn còn đỡ hơn một chút, cô ta thật lòng thích mình, còn Uông Tuyết Đình, rất có thể chỉ là tình tự tiểu nữ hài nhi sùng bái anh hùng, nếu cô ta muốn yêu đương vụng trộm với mình, vậy thì cứ kệ, không chừng khi cô ta lớn rồi, sẽ nhận rõ đây chỉ là một chuyện vớ vẩn, rồi rời xa mình.
Thở dài, Lục Duệ cũng chỉ có thể an ủi mình như vậy.
Buổi sáng tham gia lễ đính hôn của Trương Thiên Hào, chuẩn xác mà nói, là Lục Duệ và Lưu Bân vui sướng khi người gặp họa nhìn Trương Thiên Hào vẻ mặt đau khổ chào hỏi khách khứa.
"Sao? Vị chị vợ tôi có phải rất bưu hãn không?" Ngồi trong tiệc rượu, Lưu Bân vừa uống rượu vừa nhỏ giọng nói với Lục Duệ.
Lục Duệ trợn mắt, bất đắc dĩ nói: "Còn nói nữa à, chỉ vợ chưa cưới của anh thôi tôi cũng thấy sợ rồi."
Nhắc tới Thượng Quan Nhược Tuyết, sắc mặt Lưu Bân liền có liền có khó coi, nói khẽ: "Đừng nói nữa, đêm qua sau khi về chỉnh tôi một trận.
Ài, ông ngoại tôi cũng không biết nghĩ gì, không ngờ còn khen cô ta xinh đẹp."
Lục Duệ cười ha ha, hắn không có bình luận gì về loại chuyện này, phải biết rằng, ngày hôm qua hắn đã nhìn ra, Thượng Quan Nhược Tuyết vv rất quan tâm tới Lưu Bân, nếu không thì cũng sẽ không vội vàng dẫn đội xông vào.
Người tới tới tham gia lễ đính hôn tất nhiên không chỉ là người của Trương gia và Ngô gia, còn có rất nhiều thân bằng cố hữu như Lục Duệ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-khuynh-nhat-the/4504406/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.