Ban đêm rất Yên tĩnh, trên đường lớn đã không còn bóng người, trừ thủ hạ của chị em Thượng Quan ra, Lục Duệ căn bản không phát hiện bóng ai.
"Thượng Quan đại tỷ, nếu như không còn việc gì thì tôi xin đi trước."
Ra khỏi Khuynh Thành Nhất Tiếu hội sở, Lục Duệ cười ha ha nói.
Một bảo tiêu cao lớn đi tới, khoác áo bành tô cho Thượng Quan Thâm Tuyết, Thượng Quan Thâm Tuyết nghiêng tai nghe xong mấy câu thì nhìn Lục Duệ một cái: "Chà, cậu thật không tồi."
Lục Duệ sửng sốt, lại nhìn thấy Thượng Quan Thâm Tuyết chỉ chỉ về một hướng: "Có một nha đầu vẫn chờ cậu ở đó cho tới bây giờ, mau qua đi."
"Gì cơ?"
Trong mắt hiện lên một đạo dị sắc, Lục Duệ nhìn Thượng Quan Thâm Tuyết với vẻ cổ quái, buột miệng hỏi.
Hắn không rõ lời nói của Thượng Quan Thâm Tuyết là có ý gì, nhưng trong lòng lại lờ mờ đoán được đó là ai.
"Tiểu cô nương đí đó không tồi, một mình ở bên kia đợi rất lâu rồi." Thượng Quan Thâm Tuyết thản nhiên nói: "cậu cũng biết thân phận của tôi, nơi tôi xuất hiện thì biện pháp an toàn tất nhiền là rất nghiêm khắc, người bên dưới phát hiện ra cô ta, có điều cậu yên tâm, không ai quấy rầy cô ta đâu."
Lục Duệ đang ngẩn người thì Thượng Quan Nhược Tuyết ở bên cạnh vỗ vai hắn một cái, cười hì hì: "Không tồi, không ngờ còn có mị lực, chẳng trách Nhược Lam lại coi trọng cậu."
Lục Duệ nói: "Các chị xác định mình là chị em tốt của Lâm Nhược Lam chứ?"
Thượng Quan Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-khuynh-nhat-the/4504404/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.