" Bí thư Võ, phiền ngài giúp liên hệ với Liễu Sinh tiên sinh và Tùng Bản tiên sinh, có được không?" Lục Duệ mỉm cười, nhìn Vũ Tường rồi chậm rãi phả ra một câu, khiến Vũ Tường sửng sốt.
Mày khẽ nhăn lại, Vũ Tường hít một hơi, chớp chớp mắt, trong mắt lộ ra hàn ý: "Lục tiên sinh đang nói đùa với tôi à?"
Trầm mặc hồi lâu, giọng nói lạnh như băng và đạm của Lục Duệ vang lên: "Bí thư Vũ, ngài cho rằng lời nói của tôi rất buồn cười ư?"
Hai tay nắm chặt đặt lên bàn, nhìn chằm chằm vào mắt Vũ Tường, dùng một loại ngữ điệu mà hắn lần đầu tiên phát hiện: "Tôi không cho rằng mình đang nói đùa, tôi nghĩ, Thượng Quan đại tỷ và rất nhiều người cũng không cho rằng như vậy, ông thấy sao, bí thư Vũ."
Vũ Tường cắn chặt răng, khí thế của Lục Duệ đối với hắn mà nói thì tất nhiên không tính là gì, một tiểu tử vừa mới vào sĩ đồ được mấy năm, trong mắt cán bộ cao cấp cấp phó bộ như Vũ Tường thì hoàn toàn chính là trẻ con miệng còn hôi sữa, thực sự khiến Vũ Tường cảm thấy kiêng kị là những người đứng sau lưng hắn.
" Chẳng lẽ, là các đại lão của quân khu Tây Xuyên coi trọng nơi này?" Trong đầu Vũ Tường suy xét rất nhanh, nhưng hắn rất nhanh liền bài trừ loại hiềm nghi này, mắt của đại lão cao hơn đỉnh núi, làm sao lại đi coi trọng cái chỗ bé tẹo này, một khi đã như vậy, rất có thể là mấy nha nội coi trọng nơi này.
Mà chị em Thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-khuynh-nhat-the/4504403/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.