Càn khôn chuyển động, với tiếng nổ long trời lở đất, cả Huyết đài bị đẩy tung lên bởi sức chấn động không ai ngờ được. Trong màn cát bụi dầychẳng còn phân biệt được ai, và mọi người chỉ còn một việc phải làm làco người lại chờ đợi sự biến đó thì ai cũng nghĩ nó phải khủng khiếplắm.
Thiếu Hoa lồm cồm đứng lên, phủi lớp bụi cát bám đầy trang phục. Mọingười đều chú nhãn nhìn vùng cát bụi đang tan dần mà quên cả Du ThiếuHoa.
Khi cát bụi tan hẳn, tất cả trở lại như cũ, đập vào mắt mọi người là một đôi nam nữ, hai người đó chính là Nộ Chí Hải và Tô Ái Mỵ.
Vừa lên khỏi tuyệt vực bằng mật đạo, Chí Hải ngơ ngẩn khi thấy chungquanh mình lố nhố những cao thủ võ lâm. Người Chí Hải nhận ra đầu tiênlại chính là Khô Lâu Quái Kiệt.
Vừa thấy Khô Lâu Quái Kiệt lão quỷ, mặt Chí Hải đã hốt hoảng.
Y nắm tay Ái Mỵ :
- Chúng ta gặp oan gia rồi. Chạy mau thôi.
Miệng thì nói, tay Chí Hải đã nắm tay Ái Mỵ toan vùng bỏ chạy, nhưng lão quỷ Khô Lâu Quái Kiệt cũng đã kịp nhận ra Chí Hải và Ái Mỵ.
Khô Lâu Quái Kiệt thủ ngang Huyết Lâu trượng lắc mình thi triển khinhthuật siêu phàm lướt đến chặn trước mặt Ái Mỵ và Nộ Chí Hải.
Lão cười khảy nhìn Ái Mỵ và Nộ Chí Hải gằn giọng nói :
- Hai ngươi hẳn không quên ta chứ?
Chí Hải nắm tay Ái Mỵ lùi lại hai bộ, lớn giọng quát :
- Tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-chu-ngoc-an/2010833/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.