Tiết trời lập xuân, Kim Đỉnh sơn được khoác màu áo mới với đầy nhữngnhóm hoa hồng phủ dầy như một tấm áo nhung đỏ ối. Những tảng mây lờ lững trôi bên dưới Huyết đài. Trong tiết xuân đó, cảnh vật như được tiếpthêm sức sống để cho Kim Đỉnh sơn đã hùng vĩ lại càng hùng vĩ hơn.
Trong cái tiết xuân êm ả đó, thì võ lâm Trung Nguyên lại sục sôi. Tất cả mọi bang phái, môn hội đều kéo người về Kim Đỉnh sơn và nơi tụ hợp làHuyết đài.
Chung quanh Huyết đài là những khóm hồng đỏ ửng màu máu. Chỉ với những đóa hồng thôi mà ngỡ như Huyết đài nhuộm máu giang hồ.
Vầng nhật quang từ từ nhô lên từ chân trời đông, và khi nó đã hiệnnguyên hình như một dải đỏ rực tô điểm thêm những bụi hồng quanh Huyếtđài, đã đỏ càng đỏ hơn.
Gần như tất cả mọi người đều đã hội tụ về Huyết đài và ai cũng chờ đợithời khắc kia phải đến, thời khắc mà mọi người chờ đợi trong nỗi hồi hộp :
- Phập.
Một ngọn đại kỳ như từ trên không trung lao xuống cắm vào giữa Huyếtđài. Trên lá cờ là dòng chữ thảo cũng đỏ ối như màu của những đó hồng.
“Huyết đài chi hận
Điệp Bội tri nhân”.
Dòng chữ viết trên lá đại kỳ như đập vào mắt mọi người. Quần hùng bất giác nhốn nháo hẳn lên.
Du Thiếu Hoa tợ một cánh bướm nhẹ êm hạ thân xuống bên ngọn đại kỳ.
Thần nhãn của chàng sáng ngời, toát ra trong ánh mắt đó là sự căm phẫn, ngầu đục môi sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-chu-ngoc-an/2010831/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.