Editor: Đào Tử
_______________________________
Bên Triệu Du đang nổi trận lôi đình, An Ưu Ưu lại lạnh mặt.
Không phải vì Triệu Du "vu oan giá họa", mà là vì cái vỉ đập muỗi kia đã đập chết con muỗi mị ma cô ta thả ra.
Cô ta có thể chắc chắn đây không phải trùng hợp ngẫu nhiên mà là cố ý nhắm vào mình.
"Lén lút, giấu đầu hở đuôi, cút ra đây."
An Ưu Ưu thậm chí còn chẳng thèm liếc mắt nhìn Triệu Du, lạnh lùng nhìn quanh, cố gắng tìm ra kẻ đang giở trò sau lưng.
Đối với phản ứng của cô ta, Triệu Du nhất thời không hiểu, còn tưởng cô ta cố tình gây sự.
"An Ưu Ưu, cô có ý gì? Cánh tay của tôi sắp sưng lên rồi..."
Cái vỉ đập muỗi kia ra tay không chút lưu tình, bốp một tiếng, một vết sưng đỏ đã hiện lên.
"Không phải Ưu Ưu làm, là có người muốn hãm hại cô ấy."
Chàng trai ra mặt bênh vực, không thể để Triệu Du vu oan giá họa cho An Ưu Ưu.
Triệu Du khinh bỉ bĩu môi.
Người phụ nữ này trong mắt hắn đã đủ nham hiểm đáng ghét rồi, cả người toàn vết nhơ, còn cần phải vu oan giá họa sao?
Cho dù muốn vu oan giá họa An Ưu Ưu, tại sao lại đánh hắn?
Xung quanh người phụ nữ này có cả đống vệ tinh vây quanh, ai chẳng biết không thể ra tay được?
An Ưu Ưu căn bản không để ý đến hai người Triệu Du, tự mình nói với không khí: "Biết điều thì tự mình cút ra đây, đừng ép ta tự mình bắt mi ra."
Nói xong, xung quanh vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-7-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4692456/chuong-1286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.