Editor: Đào Tử
_______________________________
Triệu Du cúi gập người bên vệ đường nôn thốc nôn tháo, suýt chút nữa thì ói cả mật vàng mật xanh ra ngoài.
Giơ tay lau đi giọt nước mắt sinh lý trào ra nơi khóe mi, trong lòng thật sự mừng rỡ mình đã nhặt lại được cái mạng nhỏ.
"Phù—— Sống lại rồi——"
Dựa vào cột đèn đường, khẽ nhắm mắt lại, nhìn từ xa giống như một đống mỡ nằm ở đây, trong đầu thì đang tính toán xem nên lắp thêm vài cái hệ thống thông gió cho biệt thự, hay là tìm một địa điểm làm việc mới cho studio—— Nếu mỗi lần có học viên mới đến đều phải ngửi mùi hôi một lần, vậy thì đúng là một cực hình—— Vị "chị Ngẫu" kia có năng lực phong bế ngũ quan, hôi hay thơm cô cũng chẳng ngửi được, còn mình thì không có bản lĩnh này.
Đang lúc Triệu Du tính toán mua căn hộ nào làm studio, bên tai lại nghe thấy giọng nói chán ghét quen thuộc.
Người nọ cũng rất ghét bỏ Triệu Du: "Sao cậu cứ lởn vởn quanh tôi thế?"
Trong đầu Triệu Du lập tức vang lên tiếng chuông cảnh báo, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt thôi thúc hắn muốn bỏ chạy, cứ như gặp phải ôn thần vậy.
Hừ, chủ nhân của giọng nói này chẳng phải là ôn thần sao?
Nhưng mà vừa nãy nôn quá dữ dội, tay chân bủn rủn đầu óc còn choáng váng, muốn chạy cũng chạy không nổi.
"Ồ, hóa ra là An đại nữ thần, cô nói gì mà 'lởn vởn', vừa nãy tôi không nghe rõ."
Triệu Du một tay chống cột đèn xoay người lại, một tay chống nạnh, khiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-7-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4692455/chuong-1285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.