Editor: Đào Tử
_______________________________
Bùi Diệp lặng lẽ nhìn phản ứng của Diệp Tuấn Trạch, khóe môi khẽ nhếch lên.
"Thế nào? Khóa đào tạo của chúng tôi đáng đồng tiền bát gạo chứ?"
Diệp Tuấn Trạch nghe thấy giọng nói của cô liền hoàn hồn, vội vàng hỏi: "Hiệu quả thì rất tốt, nhưng vẫn chưa hỏi mỗi giai đoạn có bao nhiêu tiết học?"
Hắn rất tỉ mỉ, không cần Bùi Diệp nhắc nhở đã phát hiện trên cổ tay phải xuất hiện thêm một hình vẽ đầu dị thú đen trắng. Hình vẽ này dường như đã thiết lập một mối liên hệ vô cùng vi diệu với hắn. Hắn có cảm giác, chỉ cần tâm niệm vừa động, liền có thể tiến vào không gian đào tạo một lần nữa.
Đáng tiếc mỗi ngày chỉ có thể vào không gian đó một lần.
Hắn vừa thử, đã bị một tầng ngăn cách mềm mại như bông chặn lại.
"Mỗi giai đoạn không có số tiết học cố định, tất cả đều dựa vào tiến độ của học viên. Tiến độ nhanh đủ điều kiện lên giai đoạn tiếp theo sẽ được mở khóa chương trình huấn luyện mới. Tiến độ chậm thì chỉ có thể mài giũa ở giai đoạn một, đến khi nào đạt tiêu chuẩn thì khi đó kết thúc."
Nói thật, khóa đào tạo bàn tay vàng này của cô thật sự rất có tâm.
Các cơ sở đào tạo thông thường đều là đóng bao nhiêu tiền thì học bấy nhiêu buổi, không đảm bảo học viên chắc chắn có thể học tốt, học được đến trình độ nào, ở chỗ cô thì khác, học viên khi nào học tốt thì khi đó kết thúc. Vì vậy, Bùi Diệp hoàn toàn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-7-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4692453/chuong-1283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.