Editor: Đào Tử
_______________________________
"Đây là kỹ năng Photoshop mà cậu tự hào sao?"
Nghe Triệu Du nói tờ rơi quảng cáo của studio đã hoàn thành, Bùi Diệp liền vươn cổ nhìn rồi lập tức đảo mắt, vẻ mặt đầy chán ghét.
Tờ rơi hoa hòe hoa sói chẳng khác gì phong cách ăn mặc của Triệu Du, nhìn thế nào cũng thấy không đứng đắn.
Triệu Du không phục: "Thế này còn chưa đủ để tự hào à?"
Hãy nhìn cách phối màu này, nhìn bố cục này, nhìn kiểu chữ nghệ thuật này đi...
Hắn tự cho rằng mình đã đạt đến đỉnh cao được ghi chép trong các tài liệu cổ của thế kỷ 21, không thua kém gì người xưa ba nghìn năm trước!
Nhưng tiếc là lời phản đối của hắn không ai để ý, Bùi Diệp rất lạnh lùng trả lại tờ rơi, lộ ra vẻ mặt khiến dân văn phòng phải run sợ.
"Không được, làm lại."
Triệu Du lẩm bẩm "Chị không hiểu nghệ thuật".
Khác với sở thích lòe loẹt của hắn, Bùi Diệp thích đơn giản rõ ràng, tốt nhất là cả tờ rơi chỉ có hai màu đen trắng, rõ ràng, súc tích, không làm xao nhãng sự chú ý của người đọc. Theo cô, đây mới là một tờ rơi tốt, đạt chuẩn, màu mè đều là dị giáo!
"Chỉ cần hai màu đen trắng, còn phải đơn giản rõ ràng, chị tính làm tờ rơi cho studio hay là làm cáo phó vậy?"
Đối mặt với lời phàn nàn của Triệu Du, phản ứng của Bùi Diệp chỉ có một——
Liếc xéo.
Triệu Du: "..."
Được rồi, chị Ngẫu nói đúng.
Hắn là người thức thời.
"Chị Ngẫu yên tâm, bản tiếp theo nhất định sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-7-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4692450/chuong-1280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.