Editor: Đào Tử
_______________________________
Ực.
Tiếng nuốt nước bọt rõ mồn một.
Tôn Đào cẩn thận kéo kéo tay áo Phương Diệu, hạ thấp giọng sợ Bùi Diệp nghe thấy.
"Cậu thấy... người này thật sự là Tiểu Ngẫu sao?"
Bị sát khí của Bùi Diệp dọa sợ, Phương Diệu giờ cũng hoảng loạn, nhưng lại không thể để lộ vẻ sợ hãi trước mặt Tôn Đào.
"Tớ nghĩ, chắc, chắc là vậy..."
"Chắc quần què!" Tôn Đào thấy nửa ngón tay lộ ra của Phương Diệu run không ngừng, khuôn mặt xinh xắn hiện lên vẻ nghiêm trọng, ánh mắt nhìn Phương Diệu "hận không thể rèn sắt không thành thép". "Tuy bãi tha ma này quy mô không lớn, nhưng cậu thấy dị sĩ nào có thể một mình càn quét hết được?"
Từ đầu đến cuối, ba người bọn họ chỉ đến "tham quan du lịch".
Mấy con quỷ kia vừa ló đầu ra, mắt bọn họ còn chưa kịp bắt được, kiếm của người ta đã chém quỷ rồi.
Nhanh tay lẹ mắt, chính là sinh ra dành cho vị này.
Ba người bọn họ cộng lại cướp mạng quỷ còn không nhanh bằng người ta, đến giờ vẫn là con số không.
Phương Diệu lại thật sự nghiêm túc suy nghĩ, nói: "Có thể một mình càn quét bãi tha ma quy mô này, cũng không phải là không có."
Tôn Đào tức giận gõ cho hắn một cái.
"Đừng có cãi nhau với tớ! Có thì có, nhưng cậu nhìn xem, người nào trong số bọn họ không phải là tiền bối nổi tiếng đã lâu? Cậu lại nhìn Tiểu Ngẫu đi, cô ấy mới bao nhiêu tuổi?"
"Ý cậu là..."
Phương Diệu cẩn thận liếc nhìn bóng lưng Bùi Diệp, muốn nói lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-7-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4692438/chuong-1268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.