Editor: Đào Tử
_______________________________
Bùi Diệp ôm con gấu trúc nhỏ "đang ngủ say" v**t v* bộ lông mềm mại đáng yêu.
Ôi, đây chính là niềm vui tự sướng trong truyền thuyết sao?
Thất điện hạ nhìn Bùi Diệp và con gấu trúc nhỏ trong lòng cô, ngón tay dài mảnh khảnh khẽ co lại, như thể trên đầu ngón tay cũng viết rằng "Anh cũng muốn sờ một chút". Cuối cùng vẫn kìm nén được. Y mỉm cười nhìn cảnh tượng hài hòa yên tĩnh trước mắt, đầy cảm giác tuế nguyệt tĩnh hảo.
Bùi Diệp lại khen ngợi cảm giác mềm mại của bộ lông thêm vài câu, chợt nhớ ra một chuyện.
"Thất điện hạ, trước đây tìm Thập điện hạ không phải là để giải quyết chuyện của em và thân thể nguyên bản này sao?"
Trước đó đã nói với Thập điện hạ nhiều như vậy, dường như chỉ nói đến vấn đề công đức nợ nần và việc hóa thân chấp niệm của Thất điện hạ.
Thất điện hạ trả lời: "Công đức là mấu chốt, những thứ khác thì dễ giải quyết."
Bùi Diệp như có điều suy nghĩ gật đầu.
Những chuyện này Thất điện hạ đã nắm rõ trong lòng, cô cũng không cần phải lo lắng nhiều.
Trong khi nói chuyện phiếm, Bùi Diệp lại tinh ý phát hiện Thất điện hạ có chút lơ đãng, cô đưa tay chọc vào giữa trán y. Thất điện hạ ngạc nhiên ngẩng lên, ánh mắt dò hỏi, cô đáp: "Anh sẽ không già, nhưng cũng không thể cứ nhíu mày mãi. Vẫn còn lo chuyện 'Thiên não' và bảo vệ hàng rào à?"
Thất điện hạ rõ ràng có tâm sự, lắc đầu rồi lại gật đầu, ấp úng: "Có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-7-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4692426/chuong-1256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.