Editor: Đào Tử
_______________________________
Trong chớp mắt, vô số dòng chữ "WTF" hiện đầy trong đầu của Khí linh Thiên Công.
Chuyện này là sao chứ?
Tại sao tên Dương Cảnh này lại xuất hiện ở đây?
Dù hắn là chấp niệm của chủ nhân hóa thành, nhưng hắn không hề biết điều đó. Nếu để hắn thấy cô gái mình thích đang vui vẻ thực hành lý thuyết với một người lạ, Khí linh Thiên Công có thể tưởng tượng ra cảnh tượng hỗn loạn đến mức nào!
Khi nó còn đang do dự không biết có nên tiến lên ngăn cản Dương Cảnh không, Dương Cảnh đã đến gần.
"Dừng lại —— Đừng đi tiếp!"
Nó vội lao tới, vung vẫy đôi tay ngắn ngủn của mình.
Dương Cảnh chân quân dừng bước, nhìn về phía Khí linh Thiên Công, nhưng ánh mắt vẫn dừng lại ở hướng quan tài băng.
Một lát sau, hắn lạnh lùng hỏi: "Tiền bối, Bảo sư huynh có ở đây không?"
Dù là câu hỏi, nhưng giọng điệu lại mang tính khẳng định, đồng thời hắn giơ tay dùng cán dao đẩy Khí linh Thiên Công ra, ra hiệu cho nó tránh đường.
Khí linh Thiên Công: "..."
Làm người già thật khó.
Nó ôm chặt cán dao của Dương Cảnh chân quân, lớn tiếng nói: "Cậu không thể qua!"
Dù nó không ưa gì đôi cẩu nam nữ thường ngày không ra gì kia, nhưng quấy rầy người khác đang yêu đương thì sẽ bị đá đó —— Hmmm, dù người trước mặt cũng là chủ nhân của mình thì cũng không thể để hắn qua —— nghĩ đến đây, nó thở dài, cảm giác mệt mỏi quen thuộc lại tràn về.
Sau hàng chục vạn năm xa cách, nó vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-7-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4692422/chuong-1252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.