Cố thiếu nữ nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng cũng nhịn không nổi nữa.
"Mấy con yêu ma này là lúc sinh ra bị bỏ quên não trong bụng mẹ à?" Cố thiếu nữ cúi đầu nhìn mình, rồi lại nhìn Tư thiếu nữ bên cạnh, cơn tức nghẹn lại trong cổ họng không nuốt trôi được, cậu ta chửi rủa, "Hai thằng đàn ông to xác như chúng ta thì đẻ bằng cái gì? Lấy gì mà đẻ?"
Cậu ta không thể không thừa nhận thủ đoạn của sư tôn hờ quả thật cao minh, ngay cả tu sĩ Nguyên Anh cũng không thể nhìn thấu được lớp ngụy trang con gái của bọn họ.
Nhưng Cố thiếu nữ vẫn luôn cho rằng đây chỉ là một loại huyễn thuật.
Có thể lừa được nhân tu, nhưng chưa chắc đã lừa được yêu ma vốn có ưu thế bẩm sinh về huyễn thuật.
Tư thiếu nữ: "Hừ..."
Ngay cả ba mươi sáu họ ma tộc như hắn còn không nhận ra, vậy mà còn trông chờ vào mấy tên phế vật ngoài kia nhận ra được sao?
"Ngươi hừ cái gì?" Cố thiếu nữ bị chạm đến dây thần kinh nhạy cảm, lập tức liếc mắt hỏi ngược lại, "Ta nói sai chỗ nào?"
Tư thiếu nữ tỏ vẻ đau khổ: "Nếu... ta nói là nếu chúng ta xui xẻo, cái thân thể này thật sự có khả năng sinh con đấy..."
"... Ngươi ngươi ngươi ngươi, ngươi nói cái gì?"
Mặt mày Cố thiếu nữ như bị sét đánh giữa trời quang, ngây người ra.
"Ta nói ——" Tư thiếu nữ tìm một tư thế ngồi thoải mái, hai chân khép lại ngồi nghiêng, "Ta nói là có thể sinh con... thật sự quá tà đạo!"
Cố thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-7-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4692393/chuong-1223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.