Ngọc Đàm gần như không dám tin vào tai mình.
Run rẩy nói: "Dương Hoa... sư huynh, sao có thể là nhân nô được?"
Là phong chủ của Diệu Y Phong, Ngọc Đàm chân quân xuống núi trảm yêu trừ ma làm nhiệm vụ ít hơn các đồng môn khác, thời gian ở lại tông môn dĩ nhiên dài hơn, hàng năm Dương Cảnh đều nhờ hắn tranh thủ đến thôn Niết Bàn gần tông môn, khám chữa bệnh cho thôn dân.
Vì vậy, Ngọc Đàm rất rõ thân phận trước đây của những thôn dân đó.
Qua lại nhiều lần, dần dần quen thân, cũng từ miệng bọn họ biết được tình cảnh và địa vị của "nhân nô" ở Ma giới.
Thậm chí không cần phải đặc biệt tìm người hỏi thăm, chỉ cần tùy tiện đặt mình vào vị trí của súc vật bị nhân tộc nuôi nhốt, cũng có thể mường tượng ra được đôi chút.
Nhân nô ở Ma giới thường có ba công dụng.
Một loại là để thỏa mãn nhu cầu tu luyện của Ma tu như La Sát A La.
Một loại là để hưởng lạc, tìm vui.
Còn loại thứ ba thì vô cùng khủng khiếp, nhưng nếu đặt mình vào một thân phận khác thì lại thấy tàn khốc đến chân thực.
Có một số ma vật theo đuổi "thời thượng", dùng da người làm nguyên liệu, chế tác thành tranh da người hoặc phụ kiện, quần áo da người, trong đó da của các thiếu nữ trẻ tuổi là đắt nhất và được ưa chuộng nhất, bởi vì da của bọn họ trẻ trung, săn chắc, mềm mại, sờ vào rất thích, là loại da cực phẩm.
Giá cả thị trường biến động rất lớn.
Rẻ nhất, ví dụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-7-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4692372/chuong-1202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.