Dương Cảnh chân quân bất đắc dĩ ra hiệu cho hai người.
Ăn mừng thì cũng phải đợi đến lúc không có ai chứ, hai người coi các tu sĩ khác mù điếc cả à?
Bùi Diệp nhận được ám hiệu của Dương Cảnh nhưng không để tâm, mà lại lén lút cười nói thì thầm với Ngọc Đàm, hi hi ha ha.
Cốc chủ Thiên Âm Cốc cười gượng gạo, vừa giảng hòa vừa lảng sang chuyện khác.
Đợi không khí dịu lại, mọi người lại nói nói cười cười, như thể màn bế tắc vừa rồi chưa từng xảy ra.
Ngọc Đàm: "Bảo sư huynh lần này lập đại công rồi."
Bùi Diệp nhướn mày: "Thế này đã gọi là lập đại công?"
Lập công cũng dễ quá rồi đấy.
Ngọc Đàm nói với cô: "Trước đây sau trận chiến Đồ Phương Cốc, cũng có một cuộc hội đàm chính thức giữa các tông môn tương tự như vậy. Các tông môn gây khó dễ cho Lăng Cực Tông, lại biết chắc tông môn không còn nhiều sức lực, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt, từng người từng kẻ đều như sư tử ngoạm. Sư tôn lúc đó tức đến mức bệnh tình càng thêm trầm trọng
Bùi Diệp không rõ đoạn lịch sử này lắm.
Cô chỉ biết sau trận chiến Đồ Phương Cốc, lực lượng chiến đấu của Lăng Cực Tông bị suy giảm nghiêm trọng, ngay cả sản nghiệp và lãnh địa dưới quyền cũng bị chia cắt mất bốn năm phần, tông môn buộc phải cắt giảm một nửa bổng lộc hàng tháng của đệ tử. Không ngờ trong chuyện này còn có cả việc hội đàm chính thức giữa các tông môn.
Ngọc Đàm liếc mắt nhìn quanh một vòng, thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-7-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4692355/chuong-1185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.