Tư thiếu nữ châm chọc nói: "Nhìn ngươi thành thạo như vậy, chắc hẳn không phải lần đầu đến đây."
Bùi Diệp phản bác: "Thành thạo cái gì chứ? Đừng có vu oan cho người ta, ta cũng là lần đầu đến."
Lúc này có cô gái giúp cô bóc nho, quả nho mọng nước được đặt ngay bên môi, Bùi Diệp chỉ cần dùng đầu lưỡi lướt nhẹ là đã nuốt vào miệng.
Cảm giác mát lạnh từ nước giếng ngâm kèm theo hương vị của quả nho lăn tăn trên đầu lưỡi.
Cô gái đút nho cho Bùi Diệp mỉm cười, e lệ gật đầu, cúi xuống bóc tiếp một quả khác.
Hai đồ đệ ăn ý khịt mũi khinh thường.
Bùi Diệp: "..."
Có lẽ vì sắc mặt của Tư thiếu nữ và Cố thiếu nữ quá lạnh lùng, chỉ lo tự mình uống rượu, cũng chẳng buồn để ý đến ai, nên các cô gái không muốn tự chuốc lấy bực mình, Bùi Diệp lại là người ai đến cũng chẳng từ, trở thành mục tiêu duy nhất. Người rót rượu, người pha trà, người bóc hoa quả, còn có người cười nói vui vẻ với cô...
Không biết từ lúc nào đã bị chuốc cho mấy vò rượu, gương mặt ửng hồng.
Sắc đỏ từ cổ lan tỏa khắp mặt, đôi mắt long lanh như có nước, mỗi khi cười lên khiến người ta phải ngẩn ngơ.
Thấy cô đã có chút men say, một cô gái nói: "Nghe nói đệ tử tiên gia tinh thông lục nghệ, nô gia muốn cùng tiên tử hợp tấu một khúc, không biết có được vinh hạnh này không?"
Bùi Diệp vung tay: "Mang đàn đến!"
Một cây đàn được mang đến, Bùi Diệp đặt nó ngay ngắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691265/chuong-1161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.