Bùi Diệp đứng trên lập trường người làm công tác văn hóa khinh bỉ khiến hai ngày liền Dương Cảnh chân quân không có sắc mặt tốt.
Hắn vẫn cố chấp tin rằng đề nghị của mình không có vấn đề gì.
Bùi Diệp và khí linh thảo luận sôi nổi, không để ý đến hắn. Hắn thỉnh thoảng lại hừ một tiếng đầy mỉa mai, cố gắng thu hút sự chú ý.
Ban đầu chiêu này còn hiệu quả.
Bùi Diệp còn đáp lại hắn.
"Dương Tiêu sư muội, muội có chỗ nào không thoải mái à?"
"Có cần ta tìm Ngọc Đàm sư đệ kê chút thuốc cho muội uống không?"
Nhưng tiếp diễn quá nhiều lần, cô bắt đầu chê hắn phiền.
Thậm chí cô còn dùng hành động để thể hiện sự chán ghét, ném ra một phù cấm ngôn khiến người ta không thể phát ra âm thanh.
Dương Cảnh chân quân bị cấm ngôn: "???"
Bùi Diệp thì thầm với khí linh: "Loại phù này ta nghĩ có thể phổ biến rộng rãi, đặc biệt là ở lớp văn hóa 'Kinh thiên vĩ địa'. Luôn có những đệ tử nhỏ tuổi nghịch ngợm nói chuyện riêng trong giờ học, không tập trung. Có phù này, không lo không trị được những học sinh nghịch ngợm."
Khí linh: "Chỉ cấm ngôn không đủ, còn cần phối thêm một phù cấm chế toàn thân, để ngăn đệ tử làm việc riêng sau lưng..."
Bùi Diệp vỗ tay khen ngợi: "Một bộ tổ hợp như vậy chắc chắn sẽ khiến học sinh nghịch ngợm phải ngoan ngoãn."
Các đệ tử Khấu Tiên Phong đồng loạt rùng mình.
Hành động này của Bùi Diệp khiến Dương Cảnh chân quân tức giận không thôi.
Nếu không phải còn giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691246/chuong-1142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.