Dương Cảnh chân quân thở phào nhẹ nhõm.
Nếu chỉ vài năm hoặc mười mấy năm, chưởng môn sư huynh thậm chí không cần áp chế tu vi, dù sao từ Nguyên Anh hậu kỳ đến đại viên mãn rồi đột phá cấp độ tu vi tiếp theo, khoảng thời gian này hoàn toàn không đủ. Dương Diệu sư huynh là trụ cột của Lăng Cực Tông, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện!
"Cảm ơn tiền bối đã chỉ điểm sai lầm."
Dương Cảnh chân quân cúi đầu cung kính hành lễ với khí linh.
Khí linh vẫn nói với vẻ ông cụ non: "Tư chất của cậu trai này cũng không tệ, ráng thu liễm tính tình, tiền đồ cũng bằng phẳng."
Dương Cảnh chân quân lại hành lễ một lần nữa.
Mọi người ở đây đều rất hài lòng, chỉ có Ngọc Đàm là ngơ ngác không hiểu chuyện gì.
"Khoan đã, tại sao tiền bối gọi Dương Tiêu sư tỷ là 'cậu trai'? Còn gọi Bảo sư huynh là 'Tiểu tiên nữ'?"
Có phải gọi nhầm giới tính rồi không?
Ngọc Đàm tự biết tư chất của mình chỉ ở mức trung bình, so với người trên thì không đủ, so với người dưới thì lo làm quái gì, dù cố gắng tu luyện cả đời cũng chỉ đạt đến Kim Đan đại viên mãn, nếu may mắn hoặc có cơ duyên thì có thể kết anh, thọ nguyên tăng thêm một đoạn.
Kết anh đã khó khăn như vậy, đừng nói đến phi thăng. Do đó, hắn không mấy quan tâm đến những gì khí linh nói, chỉ cần sư huynh không sao là tốt rồi, nên sự chú ý của hắn dồn vào chỗ khác —— như việc khí linh phán đoán nhầm giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691245/chuong-1141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.