Thiếu nữ Cố Trường Tín đang hoài nghi cuộc đời.
Sư phụ hờ Bùi Diệp của cậu ta cũng đang hoài nghi cuộc sống.
Ngày thường mở cửa ra là có thể nhìn thấy non xanh nước biếc bao phủ bởi mây mù, hít một hơi thật sâu, để không khí trong lành lướt qua phổi một vòng rồi thở ra, cảm thấy sảng khoái vô cùng. Hôm nay vừa mở cửa, hít một hơi sâu được một nửa thì thấy "Tân lang tuấn tú đào hôn" đứng ở cửa như thần giữ cửa.
Bùi Diệp suýt chút nữa thì nghẹt thở.
Đành cúi đầu ôm ngực ho khan, che giấu vẻ xấu hổ.
Dương Cảnh chân quân đã sớm nghe thấy động tĩnh của Bùi Diệp, thấy cô ho rất dữ, hiểu lầm là sức khỏe cô lại không ổn, có hơi lúng túng, không biết nên quan tâm vài câu hay quay mặt đi coi như không thấy. Cuối cùng hắn chọn cách thứ ba: "Bảo sư huynh, chào buổi sáng."
Bùi Diệp bị sượng đến quên cả ho, thiếu nhã nhặn trợn mắt.
"Hôm nay đệ bị điên à?"
Đúng là thuật lại nguyên vẹn lời Dương Cảnh ngày hôm qua.
Dương Cảnh chân quân: "Không phải huynh nói muốn bắt mấy con yêu quái đó sao? Huynh biết thân phận, lai lịch, tu vi của chúng, rồi bây giờ ở đâu không?"
Bùi Diệp nghe ra vẻ khó chịu hàm chứa trong lời Dương Cảnh chân quân, trong lòng ngạc nhiên nhíu mày, nghiêng người làm một động tác "mời".
Cô dẫn Dương Cảnh đi vào thư phòng.
Phòng ngủ của nguyên chủ cũng có một số sách, nhưng so với sách trong thư phòng thì chỉ như hạt cát giữa sa mạc. Thư phòng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691235/chuong-1131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.