"Sư bá?"
Một đệ tử bên ngoài cẩn trọng gọi một tiếng.
Khi hắn còn đang đấu tranh tư tưởng, cánh cửa đá kín bưng cuối cùng cũng mở ra.
Một bóng người cao ráo, mặc y phục màu xanh xuất hiện trước mặt hắn.
"Đệ tử tham kiến sư bá."
Đệ tử không dám nhìn thẳng vào người này, cúi đầu chắp tay hành lễ.
Dĩ nhiên hắn không phát hiện ra sắc mặt "sư bá" quá mức tái nhợt, đôi môi hơi xanh.
Chết tiệt...
Suýt nữa thì không mở được cái cửa này.
"Không cần đa lễ... Chúng ta vừa đi vừa nói, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tháp trấn ma sao lại bị phá?" Bùi Diệp không tỏ ra biểu hiện gì, bắt đầu hỏi dò, đồng thời quan sát thiếu niên. Người đến không phải tuổi mới lớn như cô nghĩ, nhìn bề ngoài khoảng mười tám, mười chín tuổi, còn lớn hơn cô.
Thiếu niên không nghi ngờ gì.
Hắn bước đi vội vã, nóng lòng muốn đưa Bùi Diệp đến hiện trường ngay lập tức, cũng không đoái hoài đến lễ nghĩa hàng ngày.
Vừa đi vừa nghiến răng nói: "Bẩm sư bá, là do cái tên Cố Trường Tín phản bội sư môn... gây nên chuyện tốt này!"
Bùi Diệp nhíu mày, không biểu hiện gì, phân tích mối quan hệ giữa "Cố Trường Tín" với Linh Cực Tông và nguyên chủ Tiểu Bảo.
Thế rồi cô chọn cách hỏi thận trọng.
"Nó lại làm gì nữa?"
Thiếu niên trả lời: "... Các sư huynh đệ canh giữ Tháp trấn ma nói không biết gã dùng yêu pháp gì phá vỡ Tháp trấn ma từ bên trong..."
Bùi Diệp không đáp lời, vẻ mặt vẫn lạnh lùng điềm tĩnh.
Câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691212/chuong-1108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.