Bùi Diệp, mười sáu tuổi, học viên khóa XX của một trường quân đội.
Cô hiện đang gặp phải khủng hoảng lớn nhất trong đời mười sáu năm qua.
Đầu tiên là cơn đau đầu vô lý, cơn đau càng lúc càng mạnh, đau đến mức cô như sắp mất đi ý thức, tiếp theo là cảm giác cơ thể như bị ném vào máy xay nhuyễn ra từng mảnh. Dù cô có chịu đựng đến đâu cũng gần như muốn hét lên đau đớn...
Đau!
Mẹ kiếp!
Đau thấu trời!
Trong lúc mơ hồ, mùi vị tanh tưởi của máu từ họng cô trào lên, lan tỏa khắp miệng, cảm giác buồn nôn mãnh liệt làm cô phun ra một ngụm máu đen đặc sệt tanh hôi. Khi phun ngụm máu này xong, cơn đau lan tỏa khắp tay chân mới dần dần rút đi như thủy triều.
Cô vô thức đưa tay lên lau vết máu bẩn ở khóe miệng, nhưng khi nhìn rõ cảnh vật trước mắt, cô ngạc nhiên trong giây lát.
Chuyện gì đang xảy ra???
Trước mắt cô là một bàn tay lạ lẫm, trắng trẻo, thon dài, dù mười ngón tay có vết chai mỏng cũng không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của nó, ngay cả người kén chọn như Bùi Diệp cũng phải thốt lên "tay đẹp". Nhưng, đó không phải là trọng điểm, trọng điểm là bàn tay này là tay của đàn ông!
Đúng, là tay của một người đàn ông, không phải tay của cô.
Bùi Diệp lại ngẩng đầu nhìn quanh —— một căn phòng đá hoàn toàn xa lạ, trần nhà được khảm ngọc bích, bốn bức tường được khắc những hoa văn phức tạp lạ lẫm, không biết được vẽ bằng chất liệu gì, thoạt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691210/chuong-1106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.