【 Cậu —— có phải không có ý tốt không? 】
Bùi Diệp thẳng thắn, trực tiếp hỏi thẳng vấn đề, cố gắng moi ra chút gì đó từ miệng người bạn lắm điều kia.
【 Chậc, một thiên tài cần mẫn làm việc cho Liên bang Nhân loại suốt hai nghìn năm như tôi có thể có ý đồ xấu gì chứ? 】
Bùi Diệp:【...】
Chỉ nhìn những dòng chữ, cô đã có thể tưởng tượng ra cái vẻ mặt khinh khỉnh của thằng quỷ Xuân tóc đỏ kia quay đầu lại, trừng mắt với cô.
Lông mày Bùi Diệp khẽ nhíu, vẫn không từ bỏ việc thăm dò người bạn lắm điều.
【 Nhưng giác quan thứ sáu của phụ nữ mách bảo tôi...】
Chưa kịp nói hết câu đã bị người bạn kia cắt ngang.
【 Phụt —— Phụ nữ? Hoá ra cô còn nhớ mình là phụ nữ à? 】
Bùi Diệp:【 ... 】
Ha ha ha, tất nhiên cô nhớ chứ.
Mỗi ngày ngồi xổm giải quyết vấn đề sinh lý thì sao mà là đàn ông được?
【 Tóm lại, tôi sẽ không hại cô, điều này tôi có thể thề với trời.】
Người bạn lắm điều rất chân thành.
Bùi Diệp không có đủ bằng chứng, đành tạm thời dẹp bỏ nghi ngờ.
Nói thật lòng, thế giới thú nhân khá hòa bình, không khí trong lành, con người giản dị, nhịp sống chậm rãi, rất phù hợp cho một lão cán bộ như cô nghỉ dưỡng. Mỗi ngày, cô chỉ cần ra ngoài dạo chơi, xem xét lãnh địa và thú nhân sống trong đó, làm vài món thủ công, truyền bá những giá trị sống lạc quan, tích cực, hòa hợp và yêu thương, thi thoảng còn đi diễn thuyết kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691205/chuong-1101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.