Bị Đàm Tô nhìn chằm chằm như vậy, dù là Bùi Diệp cũng có một thoáng hoảng hốt, theo bản năng tránh đi ánh mắt của y.
Nhưng cô nhanh chóng phản ứng lại, quay lại nhìn y, cố gắng thể hiện vẻ mặt chân thành nhất.
Cô khẽ ho hai tiếng để giảm bớt bầu không khí gần như nghẹt thở, vừa cố gắng tìm từ ngữ để trấn an Đàm Tô bề ngoài thì bình tĩnh nhưng bên trong lại như biển động. Mặc dù ký ức cho cô biết rằng, Thất điện hạ là một người chính trực thuần khiết như nước, nhưng đó đã là chuyện của bao nhiêu năm trước, ai biết hiện tại tâm tư y đã thay đổi thành màu gì? Lỡ mà đạp phải mìn thì khó mà dỗ dành được.
Nghĩ đến đây, cô lại thở dài.
Nhớ lại trước kia, khi đó Thất điện hạ dễ dỗ biết bao.
Gần như là một tờ giấy trắng, thực lực mạnh mẽ, địa vị cao quý, là sứ giả sinh ra để đáp ứng nhu cầu của thiên đạo, y chỉ cần ngồi trên cao bảo vệ thiên đạo, giám sát sự luân chuyển của khí vận thế gian, thỉnh thoảng giải quyết những sự kiện bất ngờ. Những tranh đấu giữa các tộc, âm mưu quỷ kế, sự uế tạp của thế gian thậm chí không dính vào áo của y. Còn yêu tộc, cũng chỉ vì Yêu Hoàng Chấp Di nên y mới để tâm hơn một chút.
Những chuyện khác, không liên quan gì đến y.
Đàm Tô sống trong môi trường tương đối đơn giản, đến cả Yêu Hoàng Chấp Di không quá nhiều tâm cơ cũng có thể dễ dàng dỗ ngọt y.
Còn bây giờ ——
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691199/chuong-1095.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.