An Đát Hương không bao giờ ngờ rằng mình sẽ rơi vào tình huống này. Cảm giác từ sau lưng cho cô biết người bắt cóc cô là một thú nhân đực cao lớn, hơi nóng từ da thịt chạm vào nhau khiến cô bất an cực độ.
Nghe thấy lời đe dọa từ thú nhân đực, cô liên tục gật đầu.
Gã thú nhân lạ mặt kéo cô vào một căn nhà gỗ vô chủ, bên trong tối om.
Có lẽ vì nghĩ An Đát Hương là một thú nhân cái nhỏ bé không thể đe dọa, hắn buông tay bịt miệng cô ra.
An Đát Hương run rẩy, cảm thấy mình bị đe dọa nghiêm trọng.
Nỗi kinh hoàng quá độ khiến cô không thể cử động, thậm chí lưỡi và cổ họng cũng co thắt ngăn cản cô nói.
Cô cố gắng nén lại cảm giác buồn nôn.
"Mày, mày, mày là ai? Tao cảnh cáo mày, dám động vào tao ở đây, mày sẽ chết..."
Trước đây đã từng có những thú nhân đực không biết điều muốn giở trò với cô, nhưng đều bị chị Cam xử lý, mắt bị đánh thâm đen, tay chân bị đánh gãy. Vì thú nhân có khả năng hồi phục mạnh mẽ, chị Cam ra tay không hề nương tình. Lâu dần, những thú nhân đực kia sợ hãi, dù có ngửi thấy mùi hương của cô cũng không dám lại gần, kẻ nhát gan thì bám sát tường mà đi.
Nhưng thú nhân đực này không hề sợ hãi, cũng không coi lời của An Đát Hương ra gì.
Trong bóng tối, cô nghe thấy một tiếng cười khinh miệt từ phía sau, ngay sau đó là một bàn tay to như cái quạt ép chặt vào eo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691189/chuong-1085.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.