"Cởi chuông phải do người buộc chuông?"
Bùi Diệp khẽ cười gằn trong lòng.
"Cậu nói một giọt, là một giọt cứu tất cả mọi người, hay một giọt máu cứu một người?"
Lời vừa dứt, Kim Sư và Tín cùng nhìn về phía cô.
Mặc dù không được học hành bài bản, nhưng là những thú nhân xuất sắc, bọn họ không thiếu đầu óc.
Cuộc đối thoại giữa La và Bùi Diệp quá sâu sắc. Đã biết Bùi Diệp là hóa thân của thần, để giải ác chú của cây Ngân la cần máu thần, nghĩa là chìa khóa cứu người nằm ở Bùi Diệp. Vấn đề là, một giọt máu cứu tất cả mọi người, hay một giọt máu chỉ cứu một người?
Phải biết rằng đôi khi thú nhân cũng bị nhiệt miệng, chảy máu răng, số máu chảy ra không chỉ một giọt.
Nếu là trường hợp đầu tiên, chắc chắn thần sứ sẽ không tiếc một giọt máu.
Nhưng ——
Nếu là trường hợp thứ hai ——
Tín cúi mắt nhìn một loạt tù binh của bộ lạc Bạch Hoa Hoa đang nằm la liệt trên đất. Cả bộ lạc Bạch Hoa Hoa đều đã sử dụng chế phẩm từ cây Ngân la, nghĩa là để cứu bọn họ cần năm sáu trăm giọt máu, nhưng trên toàn đại lục, số thú nhân đã tiếp xúc với cây Ngân la đâu chỉ có năm sáu trăm người?
Nếu là trường hợp thứ hai, Bùi Diệp có chảy hết máu cũng không đủ.
Cô lại nhìn La, cố tìm trên mặt hắn những biểu hiện như "chột dạ", "đùa cợt".
La nói: "Dù máu thần quý giá, nhưng muốn một giọt máu cứu hàng vạn thú nhân..."
Ý nghĩ này quá ngây thơ, trên đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691181/chuong-1077.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.