"Xảy ra chuyện gì? Có chuyện gì vậy?"
Trước đó vẫn ổn mà?
Không hiểu sao, trong lòng Bùi Diệp dâng lên một sự bất an nhẹ nhàng, nếu không chú ý kỹ sẽ bỏ qua cảm giác này.
Cô nén lại cảm giác phiền muộn, bắt lấy thú nhân đưa tin để hỏi rõ.
"Tình hình nghiêm trọng không, dẫn tôi qua đó..."
Vừa bước chân phải ra ngoài, cô chợt nhớ ra điều gì, quay đầu dặn dò Đàm Tô đang chuẩn bị theo sau.
"Thất điện hạ..."
Đàm Tô dừng bước, ánh mắt dịu dàng nhìn Bùi Diệp.
Cô không nói, y cũng biết cô muốn nói gì, đành bất lực: "Vậy anh... sẽ ở lại đây, chờ em về?"
Bùi Diệp lúc này mới cười: "Ừm, phiền Thất điện hạ rồi. Có Thất điện hạ ở đây, em yên tâm."
Đàm Tô càng thêm bất lực trong lòng.
Y biết dù là Yêu Hoàng Chấp Di hay là nhân loại Bùi Diệp, thực chất bên trong đều giống nhau, đều có tinh thần trách nhiệm cao —— Rõ ràng thành trì thú nhân này vừa mới có chút hình dáng, nghèo nàn chẳng có gì giá trị, nhưng lại được Bùi Diệp bảo vệ chặt chẽ như vậy, sợ có kẻ không biết điều sẽ nhân lúc cô không ở nhà tấn công —— Chính vì biết vậy, nên y không thể từ chối yêu cầu của Bùi Diệp.
Bùi Diệp vẫy tay: "Em đi một lát rồi về."
Nhìn bóng dáng Bùi Diệp dần thu nhỏ, dần khuất khỏi đường chân trời, cho đến lúc không còn thấy nữa, Đàm Tô mới luyến tiếc thu hồi ánh mắt. Nghĩa ở bên cạnh thấy Nhiếp chính vương "mất hồn", chủ động hỏi: "Điện hạ, có cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691180/chuong-1076.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.