Phạm vi quá rộng, mục tiêu quá nhỏ, dĩ nhiên không dễ dàng tìm kiếm.
Quan trọng nhất là Bùi Diệp hiện không ở Liên Bang, chỉ dựa vào ký ức của những lần gặp gỡ trước đây để tìm một người không biết có tồn tại hay không, quả thật là chuyện hoang đường. Cô tự nhận mình có con mắt nhìn người khá tốt, bạn bè cũng đã chọn lọc kỹ càng, những người có giao tình với cô dù chỉ là thoáng qua, về năng lực tạm không nói, nhưng phẩm chất và tính cách không có khuyết điểm lớn. Bắt cô chọn ra một đối tượng nghi ngờ nghiêm trọng từ họ...
Hmmm ——
Có chút giống như mò kim đáy bể.
Bùi Diệp lo lắng đến mức muốn gãi đầu.
Vì không có tiến triển, tâm lý cô chết lặng tạm thời đặt chuyện này sang một bên.
Binh đến thì tướng đỡ, nước đến thì đất chắn.
Kẻ thù rồi sẽ lộ ra đuôi cáo thôi.
"Chị Cam, chị Cam, em về rồi —— chị Cam có ở đây không?"
Cửa chưa mở đã nghe thấy tiếng gọi hồn của An Đát Hương.
"Chị ở đây."
Bùi Diệp đáp lại.
"Chị Cam, giúp em một tay, cái này nặng quá."
Chỉ nghe thấy tiếng cửa gỗ khẽ kêu lên một tiếng một tay An Đát Hương đẩy cửa làm bộ vào, tay kia khó khăn kéo lê thứ gì đó. Bùi Diệp tạm thời đặt những suy nghĩ hỗn độn sang một bên, lấy lại nụ cười cần cù chất phác của một dân lao động thường ngày.
Cô bước ra đón lấy thứ An Đát Hương kéo lê, một đống cành cây.
"Nhà không thiếu củi, còn có cả mấy bức tường củi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691173/chuong-1069.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.