"Vận khí tốt?" Đàm Tô đầy khó hiểu, không biết nghĩ đến điều gì, bĩu môi, "Vận khí của anh kém lắm."
Trước đây thì rất tốt, vận khí tốt tới mức gần như "muốn gì được nấy".
Giờ đây lại gánh trên lưng món nợ vận khí hàng chục tỷ, không trở thành ôn thần đã là may mắn rồi.
Bùi Diệp cười không nhịn nổi: "Nhưng anh đã kích hoạt được cơ duyên tuyệt thế 'Nhân thế hành' đấy, vận khí này còn không tốt sao? Có người muốn có cơ duyên còn không được, chẳng hạn như em. Em thật sự tò mò, vũ điệu tế thần của anh rốt cuộc trông như thế nào mà có thể làm kinh động đến Ngũ điện hạ."
Nói xong, sắc mặt Đàm Tô thoáng chốc trở nên tái xanh, dần dần chuyển sang đen.
Nghiến răng nghiến lợi: "Đó không phải là lỗi của anh."
Trong đầu Bùi Diệp nhảy ra vài dấu hỏi.
Vũ điệu tế thần xấu đến mức bị ghét bỏ, còn kích hoạt cơ duyên, mà lại không phải lỗi của người nhảy?
"Rõ ràng là do cô ta có vấn đề về thẩm mỹ! Anh đoán ngoài người yêu của cô ta ra, bất cứ ai nhảy vũ điệu tế thần cũng sẽ bị chê xấu." Nói đến đây, Đàm Tô càng có lý lẽ hơn, giơ tay chỉ vào mặt mình, "A Diệp, em nhìn thân hình và gương mặt này của anh xem? Với điều kiện này, dù có nhảy múa loạn xạ cũng vẫn cảnh đẹp ý vui, huống chi anh còn nhảy nghiêm túc."
Chưa kể đến việc y có nền tảng nhất định, ngoại hình còn tốt, riêng cái danh ở thế giới này đã là một Tế tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691166/chuong-1062.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.