Editor: Đào Tử
____________________________
Sáu thiếu niên cầm chùy gai điên cuồng ẩu đả tu sĩ bị lưới cấm linh trói buộc.
Tiếng chùy gai đập thịt đi kèm với tiếng các tu sĩ kêu thảm thiết liên tiếp.
Người bình thường có từng thấy chiến trận như vậy bao giờ đâu?
Vừa sợ tới mức tìm chỗ trốn an toàn, vừa bị lòng hiếu kỳ thúc đẩy lặng lẽ thò đầu ra xem náo nhiệt.
Phượng Tố Ngôn còn đỡ, cô biết chỗ nào là chỗ trí mạng không thể nặng tay, chỗ nào nhiều thịt có thể đấm thêm hai cái, mấy người khác sẽ không có chừng mực như vậy, thỉnh thoảng sẽ đánh vào bộ phận yếu hại. Chỉ một gậy người bình thường đã chịu không nổi, làm sao còn có sức gào thét cầu xin??
Không thể không nói, tu sĩ da dày thịt béo chịu đánh hơn người bình thường nhiều.
Bùi Diệp và Ngọc Cẩn tìm hàng trà uống trà.
Chẳng hề có tự giác dung túng đồ đệ giết người bên đường.
Ông chủ quán trà nơm nớp lo sợ dâng trà cho hai vị, Bùi Diệp còn mỉm cười nói một tiếng cảm ơn.
Ông chủ quán trà sợ tới mức run rẩy, nước trà màu vàng cam hơi đục suýt nữa tràn ra khỏi chén trà.
"Ông chủ đừng sợ, bọn ta không phải người xấu."
Ông chủ quán trà: "..."
Đừng tưởng rằng ông ta lớn tuổi nên không nhìn thấy mấy thiếu niên hung tàn kia đi theo hai người Bùi Diệp.
Thiếu niên hung tàn như thế, hai trưởng bối đang ngồi thì còn kinh khủng đến nhường nào?
Một lát sau, ông chủ quán trà chần chừ nói: "Tiên nhân, tiếp tục đánh như vậy...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690214/chuong-766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.