Editor: Đào Tử
____________________________
Bùi Diệp vỗ vỗ bả vai Nga Khiên Ngoan, đang muốn đứng dậy để lại không gian cho cô, nhưng lại bị Nga Khiên Ngoan lên tiếng gọi lại.
"Hàm Ngư chân nhân..."
"Chuyện gì?"
Bùi Diệp dừng bước lại.
Nga Khiên Ngoan há to miệng, nhỏ giọng lo lắng hỏi một câu.
"Chân nhân không sợ vãn bối mang đến tai hoạ cho Người sao?"
Hung thủ lặng yên không một tiếng động tiêu diệt Tang Ái tông, có thể tưởng tượng được thực lực, Hàm Ngư chân nhân đặt mình dưới cánh chim, tuyệt đối sẽ bị kẻ địch âm thầm để mắt tới. Nga Khiên Ngoan động lòng nhưng không thể đồng ý ngay. Cô thực sự cần một chỗ dựa, nhưng cô không muốn liên lụy đến người khác.
Bùi Diệp cười cười, thần thái khinh miệt, xem thường nói: "Trên đời này chưa có kẻ địch nào có tư cách khiến ta kiêng kỵ. Địch nhân ngầm không tìm tới cửa là tốt nhất, còn có thể kéo dài hơi tàn một thời gian, nếu chủ động tìm ta gây rối, ta cũng không ngại tiễn hắn một đoạn đường."
Nga Khiên Ngoan nghe lời này, dường như có thể nghe được tiếng đập mạnh mẽ của con tim nơi lồng ngực trong thầm lặng.
Lời nói của Bùi Diệp đã xua tan một chút băn khoăn cuối cùng của Nga Khiên Ngoan.
"Đồ nhi Nga Khiên Ngoan, bái kiến sư tôn."
Đệ tử Tang Ái tông luôn luôn miệt thị lễ giáo quy củ thế tục, làm việc theo ý mình phản nghịch không bị trói buộc, theo đuổi đặc lập độc hành và tự do -- nói đơn giản chính là bố mày vui vẻ là được, cái khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690201/chuong-753.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.