Editor: Đào Tử
____________________________
"To gan, ai dám gây chuyện thị phi tại Lăng Tiêu tông?"
Lúc này Ngọc Cẩn chân nhân không có làm ra thao tác ngựa bà nữa, xuất hiện vô cùng đơn giản nhưng khí thế lại làm cho người ta không dám khinh thị, lập tức có khán giả trung thành của "Tạp đàm Lăng Tiêu" nhận ra thân phận của y, đám người nói thầm "Ngọc Cẩn chân nhân tới". Nhát gan nhao nhao cúi đầu xuống, nhưng c*̃ng có fan hâm mộ to gan hai gò má kích động đỏ ửng, không nhịn được vụng trộm ngẩng đầu nhìn chằm chằm vị thần tượng nổi tiếng nhất trong năm vị Lăng Tiêu tông.
Người không quen thuộc với Ngọc Cẩn chân nhân sẽ cảm thấy nam thần hôm nay vẫn lạnh lùng trước sau như một, mà người quen thuộc y thì biết tâm trạng chân nhân hôm nay không tốt lắm, nhiệt độ trên mặt còn thấp hơn bình thường vài phần trăm. Nói đơn giản thì khác nhau như người khác thiếu y một trăm vạn linh thạch thượng phẩm và một ngàn vạn linh thạch thượng phẩm vậy. Trong lòng Phượng Tố Ngôn thình thịch, không hiểu sao có chút chột dạ, lui lại một bước nhỏ.
Nữ tu ăn quả đắng trong tay Phượng Tố Ngôn c*̃ng hãi nhiên, như rớt vào hầm băng.
Ngược lại là đầu nguồn trận tranh cãi này -- Phiên Phiên tiên tử nhanh nhẹn tiến lên, dáng người uyển chuyển hành lễ một cái.
"Vãn bối bái kiến chân nhân."
Cô ta là tiểu công chúa của Hồng Liên ngự phủ, từ nhỏ đã được các trưởng bối yêu thương.
Nhớ khi còn bé cô ta còn từng được Ngọc Cẩn chân nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690178/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.