Editor: Đào Tử
_________________________________
Quả nhiên, "Bùi Diệp" ngã xuống giống như trước đó như băng tuyết tan rã.
Đây cũng là ảo cảnh! ! !
Ý thức được điểm ấy, Cố Vận và cậu chủ Viên gia đều cảm thấy rùng mình, toát mồ hôi lạnh làm ướt áo sơ mi.
"Haiz, tôi ở đây này."
Theo giọng nữ vang lên, vệ sĩ vũ trang theo sau hai người không chút lưu tình, lại là một trận bắn phá đùng đùng.
"Bùi Diệp" nghiêng người nằm trên lan can ngoắc bọn họ cũng rơi vào vũng máu.
Hai người vừa muốn thở phào, cỗ thi thể kia lại một lần nữa tan rã.
Vẫn là ảo cảnh!
Cậu chủ Viên gia là người nóng tính, có từng bị trêu đùa lặp đi lặp lại nhiều lần bao giờ?
Hắn trực tiếp bảo mấy trăm vệ sĩ vũ trang bắn phá bốn phương tám hướng, không tin thao tác này vẫn không đánh chết Bùi Diệp và Cố Thiều.
Bắn đạn hụt mấy lần, ảo cảnh ngã xuống chừng bảy tám cái.
"Nhắm ngay rồi hẵng nổ súng..."
"Con mắt để trang trí à? Đề nghị mấy người quyên giác mạc cho người cần..."
"Quá cùi bắp, nếu tôi dạy mấy người bắn súng, chắc phải gõ nát đầu gỗ mới được quá..."
"Không được không được, nổ súng bên đây này..."
"Như tụi bây bắn không chết người..."
"Sao không nghe lời người có kinh nghiệm nói nhỉ?"
...
Mỗi một ảo cảnh có thể thế giả loạn thật đều để lại đôi lời khiêu khích trêu ghẹo.
Chọc giận người đồng thời c*̃ng kích phát khủng hoảng trong lòng, khiến khủng hoảng giống virus lan tràn đến trái tim và khắp tay chân.
Cậu chủ Viên gia bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690062/chuong-614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.