990.36
Bao nhiêu hi vọng của cô sụp đổ trong nháy mắt.
Vì đương sự đã lên tiếng, nhà trường quyết định đuổi học Đường Quả với lý do cô làm ảnh hưởng đến danh tiếng nhà trường. Hứa Mỹ Huệ trở về, biết được tin đó đã quở trách cô, sau đó bắt đầu đi lấy lại công bằng cho cô. Vì cô mà bà bỏ việc, nhưng không những không lấy được công bằng cho con mà cuộc sống của hai mẹ con còn đi xuống. Bà đi tìm công việc mới, chủ công ty biết bà có con gái đã từng bị bao nuôi, lại thêm bà mới hơn ba mươi, đoan trang, đẹp đẽ và có khí chất nên ông ta thường xuyên quấy rầy bà. Không may Đường Quả thấy được cảnh đó nên mới có bi kịch kia.
Đường Quả nhìn chủ nhiệm lớp, "Thưa cô, em thật sự không làm những chuyện đó. Hiện giờ em chỉ muốn học và thi vào một đại học tốt."
Chủ nhiệm lớp tin cô bé mang đôi mắt sáng trong trước mặt, "Cô sẽ báo cáo chuyện này với nhà trường, xem có thể liên lạc với hai bạn kia ra mặt giúp em hay không."
Chỉ cần hai người kia đồng ý, chuyện này có thể qua đi. Những lời đồn khác thì đều không có căn cứ, có thể dễ dàng kiểm soát được. Một học sinh ưu tú như thế, bà vừa tiếc vừa thương.
"Em cảm ơn cô ạ."
Hai người nói chuyện khá lâu, đến tận tiết học tiếp theo.
Đường Quả về lớp, nhưng chưa kịp mở miệng thì giáo viên ngữ văn đã nhìn cô căm ghét, "Đến muộn, đứng nghe ở ngoài."
"Tôi mong các em biết giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/281940/chuong-714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.