677.51
"Thú triều đến rồi."
"Thú triều đến rồi."
Âm thanh đáng sợ vang lên phía xa, sắc mặt người thú ở đây biến đổi. Bọn họ cầm gậy gỗ đã vót nhọn trong tay, giống đực cường tráng đứng bên ngoài, nghiêm túc nhìn cái hố cách đó không xa.
Hố sâu có cành khô chống, còn có cỏ khô lấp đi, nhìn không khác gì trong rừng.
Mặc dù tiếng ầm ầm rất to, nhưng vẫn còn cách chỗ này rất xa.
Mỗi lần thú triều, không biết thú hoang từ đâu xông ra, cứ như là đang nổi điên, thấy người thú là lao vào cắn xé rồi uống máu.
Người thú nào cũng chỉ biết là thú triều cực kì kinh khủng, chưa bao giờ hiểu vì sao năm nào cũng có thú triều. Những con thú hoang này dường như lúc nào cũng có thể tìm thấy bọn họ và cho bọn họ vô số thương vong.
Dù lần này đã chuẩn bị mười phần đầy đủ, bọn họ vẫn e ngại thú triều.
Cái Ân để Ninh Lạc trong hang, vì để cho tộc người thú không tuyệt chủng, bọn họ ưu tiên bảo vệ cho giống cái. Giống đực phải bảo vệ cho giống cái, đây là tín niệm của bọn họ.
Đường Quả thừa lúc người khác không chú ý, lẳng lặng bò lên núi. Không bao lâu, Ngân Hào cũng đi lên, rất tự nhiên mà ngồi xuống cạnh cô.
"A Quả Quả."
"Ai, đại tư tế à, sinh tử trước mắt rồi, ngài muốn nói gì?" Đường Quả cười híp mắt, hướng về chỗ ầm ầm trong rừng sâu. Thú triều đi đến đâu là bụi mù đến đó, tựa như là có gì đó phát nổ.
Cô nhìn đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/281871/chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.