Tiểu Điệp đậu xe trước cổng chợ Đông Thành, nhảy vụt xuống đất, sau đó vén rèm cho Tân Nguyên xuống xe. Chợ đêm náo nhiệt nhưng không mấy khó để Tiểu Điệp và Tân Nguyên tìm thấy cái sạp treo đầy lồng đèn màu sắc rực rỡ của Nghị Chánh.
Nghị Chánh dựng sạp bán lồng đèn trong chợ, cách cổng chợ vài chục bước. Phi Yến cũng có mặt sau cái sạp, đứng bên phải Nghị Chánh, mài mực cho chàng để chàng vẽ tranh và đề thơ lên lồng đèn. Nữ Thần Y đứng bên trái Nghị Chánh.
Tân Nguyên thấy Nữ Thần Y như ngó thấy gì đó bên kia đường. Nữ Thần Y rảo bước sang, hắng giọng gọi. Một thanh niên quay lại nhìn Nữ Thần Y bằng ánh mắt không quen biết. Nữ Thần Y cúi đầu nói gì đó, thanh niên kia cười cười, cũng nói gì đó với Nữ Thần Y, rồi Tân Nguyên thấy Nữ Thần Y thẫn thờ nhìn theo bóng dáng cao lớn của gã thanh niên vận y phục trắng biến mất trong biển người mênh mông.
Tân Nguyên và Tiểu Điệp lại gần Nữ Thần Y. Tân Nguyên đặt tay lên vai Nữ Thần Y, nhưng chưa kịp nói lời nào, Tiểu Điệp nói:
-Nhìn cô nương thế này chắc huynh ấy chưa về?
Nữ Thần Y im lặng. Tân Nguyên khẽ đạp lên chân Tiểu Điệp.
Ba cô gái đến đứng sau Nghị Chánh. Nghị Chánh đang bán lồng đèn cho đôi nam nữ. Tiểu Điệp lại nói:
-Hay huynh ấy nhớ nhà nên về Hàng Châu rồi?
Nghị Chánh tươi cười cất tiền vào tay áo, lắc đầu:
-Không bao giờ. Thiên Văn không bao giờ bỏ muội ấy một mình. Tất cả những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-4-dinh-vien-dai-tuong-quan-truyen-nuoi-ong-tay-ao/243985/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.