Editor: Đào Tử
___________________________
"... Đối nghịch với Viên gia, tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt..."
Bùi Diệp cười khẩy hai tiếng, hỏi lại anh bạn sắp chết đến nơi còn tưởng rằng có thể lật bàn.
"Tao mặc kệ mày là Viên gia hay là Hầu gia. Cha mẹ mày không có dạy mày cái gì gọi là 'Không có kim cương thì đừng ôm đồ gốm vào người*'? Trước khi tụi bây ra tay sao không điều tra xem, xem em ấy là người ai bảo kê? Ai cho mày dũng khí làm đầu bếp của tao nguy hiểm?"
_Nghĩa là cần cân nhắc trước khi làm mọi chuyện, đừng làm chuyện quá khả năng. Câu này bắt nguồn từ công việc sửa chữa đồ gốm sứ bị vỡ thời xa xưa. Để sửa, hàn gắn gốm sứ, các nghệ nhân cần một dụng cụ hình que, đầu que có gắn kim cương để mài nhẵn. Bùi Diệp cho anh bạn này một nhát dứt khoát. Tiện tay đẩy ra thi thể vướng bận cản đường ra. Cỗ thi thể kia té ngửa về phía sau, đập xuống đất phát ra động tĩnh nặng nề, bốc một lớp tro bụi. Bên chân và xa xa sau lưng cô có mười mấy bộ thi thể, lầu trên lầu dưới còn có quỷ xui xẻo đã mất mạng từ lâu. Ước lượng khoảng chừng trăm người. Một bộ phận mang tộc huy Viên gia, một bộ phận mang tộc huy Nghệ gia. Bùi Diệp có điều tra tư liệu cơ bản của bảy đại gia tộc ở trên internet, tự nhiên nhận ra mấy hoa văn tộc huy gia tộc này. Không biết nên cảm khái là quân Tự do trâu bò, hay là phỉ nhổ bảy đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4686069/chuong-590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.