Editor: Đào Tử___________________________Quản gia nghe xong đầu tiên là ngạc nhiên, chợt mặt mày hớn hở."Vị khách nhỏ" gì mà đáng yêu như thế, để Nhị gia cuồng công việc để bụng đến vậy?Chỉ sợ, cái này không chỉ là "Vị khách nhỏ", càng có thể là "Phu nhân" tương lai?Hừm hừm hừm--Cố gia cũng nên có việc vui, tăng nhân khẩu một chút.Quản gia mỉm cười đứng bên cạnh Cố Thánh, trên mặt từ đầu đến cuối treo nụ cười "Vui mừng", phảng phất cải trắng mình vun trồng rốt cuộc đã bị heo nhổ. Cố Thánh làm xong việc quay đầu nhìn lên, suýt nữa bị nụ cười "Dữ tợn" của quản gia làm giật mình, thế là càng lạnh lùng hơn."Quản gia, bây giờ ông có bận không?"Quản gia hồi đáp: "Không bận, đang chờ Nhị gia giao việc ạ."Ví như vì "Vị khách nhỏ" đáng yêu điều tra thêm xu hướng thời trang thịnh hành, mua một chút quần áo đồ trang sức con gái thích.Tổng giám đốc bá đạo trong tiểu thuyết ngôn tình đều dùng tiền tài cường công mở đường.Nhị gia nhà mình có điều kiện làm thế ngu gì không sử dụng?Cố Thánh đang muốn mở miệng bảo quản gia đến phòng bếp xem món ăn mới làm ra sao rồi, chú ý đến điện thoại nội bộ đổ chuông.Là thuộc hạ tâm phúc của y."Việc gì?"Thuộc hạ nói: "Nhị gia, Viên gia mai phục ở cao ốc XX, giao đấu ngắn ngủi với quân Tự do."Mặc dù biểu lộ Cố Thánh không có thay đổi, nhưng thuộc hạ và quản gia lại nhạy cảm phát hiện không khí lạnh mấy độ, hơi lạnh tản vù vù."Lúc nào? Có bao nhiêu thương vong?"Thuộc hạ nói: "Đại khái hai mươi phút trước, thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4686068/chuong-589.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.