Editor: Đào Tử
_____________________________
"Chẳng lẽ là gặp sơn tặc?"
Trong lòng Lang Hạo lo lắng, rút bội kiếm giắt bên hông lập tức chạy tới.
Bóng đêm còn chưa triệt để buông hẳn, cậu ta loáng thoáng nhìn thấy hạ du đầm nước có mấy bóng người đang dây dưa.
Thời điểm cậu ta chạy đến, Lăng Triều một tay bắt đầu kẻ xấu quẳng nện trên hòn đá, thuận tay tránh thoát đại đao trong tay người này, trở tay chọc kẻ đánh lén phía sau một kiếm lạnh thấu tim. Một cú đá về phía sau đạp trúng chỗ hiểm của kẻ xấu đá văng ra, lượng lớn máu tươi phun tung toé.
"Chỉ bằng bọn xấu xa các ngươi cũng dám ở trước mặt ta làm càn, có biết Mã vương gia mấy mắt không?"
_Mã vương gia-Mã thần: Vị thần của Đạo giáo, tương truyền có ba mắt. Tay Lăng Triều nắm chuôi đại đao, thân đao vào thịt, một đao liền để lại vết tích to bằng cái bát trên cổ kẻ xấu. "Thúc Dao!" Lang Hạo tới trợ trận. Nói là trợ trận c*̃ng không hẳn vậy, Lăng Triều đã gần như xử hết kẻ địch, hơn hai mươi thi thể ngổn ngang nằm trên đất. Vết thương bọn họ sâu, hầu như từng người đều là một đao mất mạng, máu nhuộm đỏ nước hạ du. "Sao Quý Thương và Bùi tiên sinh cũng tới?" Nói rồi, cậu ta ném đại đao đi, thân đao cắm sâu vào đất. Lăng Triều thân đầy máu tanh đưa tay thắt dây vạt áo lại. "Mấy tên này trông không giống sơn tặc." Lang Hạo kiểm tra thi thể, sắc mặt nghiêm túc nói: "Giống như là tử sĩ sát thủ nhà ai nuôi." Thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4685942/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.