Editor: Đào Tử
____________________________
Cái này còn không tính là yêu?
Bùi Diệp tuyệt đối không tin.
Quả nhiên là thế giới phó bản bị chi tiết thế thân chi phối.
"Nghe giống như là một đoạn yêu hận tình thù dăm ba câu nói không hết."
Bùi Diệp thiếu chút vỗ tịch đệm bên cạnh ra hiệu đại huynh đệ Cố Ương ngồi lại đây, vừa uống trà vừa chia sẻ quá khứ máu chó "Thống khổ".
"Chúng ta có nhiều thời gian, Cố tiên sinh có thể từ từ nói."
Có cái gì không vui, nói ra để cục cưng hóng với.
Nếu như đó là trong trò chơi, Bùi Diệp sẽ thu được một thông báo【 Cố Ương quăng 'Ánh mắt tử vong' với ngài 】.
Hai mắt Cố Ương hiện ý lạnh: "Yêu hận tình thù? Có hận có thù, không có yêu và tình."
"Vậy ta cũng muốn nghe." Bùi Diệp hiểu rõ cười cười, chọc thủng trò xiếc dời chủ đề của Cố Ương, "Nói chứ, bản lĩnh đánh trống lảng của Cố tiên sinh cũng không yếu. Vấn đề của ta là 'Thân phận của ta có vấn đề sao', câu trả lời tiên sinh cho ra lại là 'Dung mạo cô giống cố nhân của ta', vẫn chưa trả lời chính diện. Thứ ta muốn nghe không phải những thứ này."
"Vậy cô muốn nghe cái gì? Chẳng lẽ cô cho rằng một cô nhi ngay cả hộ tịch lộ dẫn cũng không có như mình sẽ là con cháu của chí hữu ta?" Cố Ương không chút lưu tình đập tan phỏng đoán của Bùi Diệp, ánh mắt ảm đạm phức tạp nói, "Nếu cô đầu thai sớm vài năm, có lẽ có khả năng này."
Bùi Diệp: "..."
Mặt ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4685911/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.