Editor: Đào Tử
____________________________
Trong thời gian hai người nói chuyện, một toán binh lính tuần tra đi qua bên ngoài quán trà.
Thanh niên ép màn che thấp hơn, cúi đầu giả bộ thưởng trà, cố gắng giảm cảm giác tồn tại.
Nước trà vào miệng, vị chát chát không nói còn mang chút mùi lạ khiến thanh niên không khỏi nhíu mày.
Đây là trà rẻ nhất quán trà.
Nói là trà, chẳng qua là một nắm vụn trà nhỏ thấp kém, ba văn tiền liền có thể vô hạn uống đến bụng no nước.
"Cổng thành kiểm tra nghiêm hay không?"
Y uống một ngụm liền để chén sành đất trong tay xuống.
Đợi binh lính tuần tra đi khuất, thanh niên mới tiếp tục hỏi thăm.
Câu trả lời của tráng hán hiển nhiên không phải một tin tức tốt, hắn nói: "Cực kỳ nghiêm, mỗi người vào thành ra khỏi thành đều phải tra xét mới cho đi."
Không ra khỏi thành được, nhưng đợi trong thành c*̃ng không an toàn.
Với việc lục soát và kiểm tra ngày càng dày đặc, phạm vi an toàn của bọn họ sẽ thu hẹp thêm một bước.
Cứ tiếp tục như vậy, bị bắt là chuyện sớm muộn.
Thanh niên hạ mắt, lặng yên suy nghĩ đối sách, tráng hán không nhịn được mở miệng.
"Lang quân... Ngài nói xem bây giờ chúng ta nên làm gì?"
Đợi trong thành chính là ngồi chờ chết, ra khỏi thành lại có nguy cơ bị bắt, nhưng cũng không thể ngồi yên chứ?
Thanh niên thở dài: "Chờ một chút... Chúng ta không thể tự loạn trận cước."
Tráng hán nói: "Hết thảy đều nghe lang quân phân phó."
Hắn thật bội phục người thanh niên trước mắt này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4685898/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.