Editor: Đào Tử
____________________________
"Có địch trong tòa nhà, ngài cẩn thận."
Bùi Diệp điều khiển nhân vật leo ra cửa sổ, nhảy đến ban công sát vách góc độ xảo trá thu hoạch đầu người.
Lê Thù ngồi cách cô không xa vừa bắn loạn xạ, vừa kéo cao giọng kêu cứu.
Nghe rất hung hiểm, nhưng thời điểm Bùi Diệp tới Lê Thù vẫn còn tí máu, địch nhân đã bị hắn bắn loạn chết rồi.
Rất tốt...
Có tiến bộ!
Bùi Diệp lặng lẽ tán thưởng Lê Thù.
Lê Thù ngay từ đầu không hiểu gì, không mơ màng di chuyển loạn khắp nơi thì như ruồi không đầu bị địch nhân đánh cho không biết đông tây nam bắc, nếu không phải kỹ thuật Bùi Diệp tốt, có lẽ hắn đã bị kẻ địch trên đảo hoang đánh cho tự bế. Nhưng năng lực học tập rất ổn áp, khuyết điểm duy nhất là thích cả kinh.
Có một lần, đầu người kẻ địch không gặt, ngược lại giết lầm Bùi Diệp sắp cạn máu.
Bùi Diệp: "..."
Sỉ nhục cả đời của đại thần ăn gà!
Thân là đại thần nhận thầu trại nuôi gà lại chết bởi tay đồng đội...
Hết lần này tới lần khác Lê Thù còn không biết, dưới biểu lộ nhìn như bình tĩnh che giấu vui sướng âm thầm.
Được một lúc, "Gà con" Lê Thù không thỏa mãn đợi trong vòng an toàn "Gà mái" Bùi Diệp vạch ra, nhìn thấy địch nhân hưng phấn lớn hơn sợ hãi.
Bùi Diệp nhìn Lê Thù gần cạn máu còn đi bay nhảy, yên lặng nuốt lời phỉ nhổ trở vào.
Lê Thù tiến bộ rất lớn.
Hắn c*̃ng cảm nhận được chỗ mê người của "Thuật pháp tiên gia".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4685897/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.