Editor: Đào Tử
_________________________
Lê Thù là người nhạy bén, mơ hồ phát giác biểu lộ Bùi Diệp mất tự nhiên.
"... Chẳng lẽ... Cái tên này có chỗ không tốt?"
Ngẫm lại với năng lực của Bùi Diệp, thao túng lá trúc, để người gặp quỷ, ẩn thân xuyên thẳng qua quân doanh Phượng gia quân... Căn bản không phải người bình thường, mà giống tiên giả trong thoại bản. Có được lực lượng siêu việt, còn có thể phá vỡ ngăn cách âm dương hai giới đối thoại với người chết.
Loại người này sao có thể không có chút bản lĩnh bấm đốt tay?
Nghe tên mình lộ ra biểu lộ như thế, có khi nào là tên có vấn đề?
Dù não động hắn có lớn, cũng không nghĩ ra Bùi Diệp là đứa mù chữ, căn bản không hiểu nghệ thuật lấy tên lấy chữ.
"Không, không có chỗ nào không tốt."
Lê Thù: "..."
Quân doanh Phượng gia quân đóng ở chỗ rất xa ngoại thành Lệ thành, nếu chỉ có một mình Bùi Diệp, tốc độ xe buýt số mười một là đủ rồi.
Thêm người thường là Lê Thù, cô chỉ có thể thành thật dùng tốc độ chậm nhất đi.
Đi đêm không dễ, lại lần nữa đạp hụt suýt nữa trật chân, Lê Thù bất đắc dĩ ngước đầu nhìn lên bầu trời đêm.
Hôm nay ánh trăng rất tối, thấy không rõ tình huống con đường.
"Ân nhân..." Miệng Lê Thù thở phì phò, mệt lả nói: "Chi bằng trước tiên ngủ ngoài trời một đêm, sáng mai lại đi đường?"
Bị người hành hình dùng hình đắp giấy tra tấn lâu, thân thể và tinh thần Lê Thù đều rất rã rời.
Hắn cũng không phải thiếu niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4685887/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.