Editor: Đào Tử
__________________________
Lê Thù cảm thấy mình đang mơ một giấc mộng hoang đường.
Nửa đoạn trước là kinh khủng thống khổ và khẩn trương k*ch th*ch giành giật sự sống, đau khổ ngạt thở từng tấm giấy che kín trên mặt rõ mồn một trước mắt.
Tử vong cũng không đáng sợ, đáng sợ là chậm rãi hướng đến tử vong trong sự tra tấn dài dằng dặc sống không bằng chết...
Có mấy lần hắn đã ngỡ mình sắp không thể kiên trì tiếp nữa, hận không thể khai hết bí mật ra, chỉ cầu một đao thống khoái.
Phong cách nửa đoạn sau bỗng nhiên thay đổi, thêm yếu tố huyền huyễn đồng thời còn có chút yếu tố ngu ngốc.
Mặt hắn không đổi sắc nhìn người hành hình vừa âm trầm đe dọa, vừa không thể tin đắp một đống giấy lên bụng hắn...
Thời tiết bây giờ có lạnh hay không, có nóng hay không hắn không biết.
Nhưng Lê Thù biết ban đêm đi ngủ không đắp chăn cho bụng, sáng ngày hôm sau sẽ đau bụng khó tiêu.
Cỗ thân thể này yếu ớt như thế đấy.
Biểu lộ hắn lạnh lùng cảm thụ cái bụng lạnh buốt, cố gắng xem nhẹ lá trúc xanh mướt trong tầm mắt, trong lòng suy nghĩ giấc mộng này khi nào kết thúc.
Trong lúc thất thần, bên miệng đụng phải một chút ấm áp.
Hắn hơi nghiêng đầu nhìn lại, phát hiện mảnh lá trúc tốn sức quấn một cái chén sành, hơi nóng màu trắng bốc lên từ chén sành.
Lê Thù lộ vẻ không hiểu, lá trúc khẽ nghiêng chén sành ghé vào bên miệng hắn.
Một người một trúc lá giằng co không xong.
Lê Thù là người thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4685885/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.