Lại nói đến Tế Độ, hơi thở chàng nặng nhọc, cất giọng hỏi Hà Tử Lăng:
- Chân không gia hương Vô sanh lão mẫu, cách cách biết câu chân ngôn này không?
Tế Độ nói xong, Hà Tử Lăng dừng mũi đao ngay trước ngực chàng.
- Ta biết nhà ngươi thông thái – Hà Tử Lăng đáp - Văn võ toàn tài, nhưng đến lúc này mà còn muốn vặn ta về giáo nghĩa à? Ta biết chứ. Câu nói đó có nghĩa quê hương là chân không, cha mẹ là vô sanh, cũng chính là Vô sanh lão mẫu.
Tế Độ tiếp tục hít thở trong khó nhọc, chẳng cần phi đao trên tay Hà Tử Lăng đâm vào tử huyệt chàng, chất độc nơi móng tay nàng cũng đủ để chàng cảm giác nửa thân trên như có trăm ngàn mũi đao thi nhau lóc da xẻ thịt. Tế Độ gật đầu:
- Đúng rồi, tất cả chúng ta đến cuối đời đều trở về hư không. Ân oán tình cừu cũng không ngoài ba tấc đất…
Hà Tử Lăng không để Tế Độ nói hết, chặn ngang lời chàng:
- Ngươi nhiều lời đến vậy chung quy là không muốn ta giết ngươi.
Tế Độ lắc đầu:
- Nếu như tánh mạng hạ quan có thể đổi lấy sự bình yên nơi tâm hồn cách cách, có thể hóa giải được mối thâm thù đại hận của gia đình cách cách, hạ quan chết cũng không hối tiếc. Nhưng trước khi chết, hạ quan khẩn mong cách cách buông bỏ tất cả thù hận. Cách cách còn trẻ, tương lai còn dài, không nên cứ lấp đầy lòng dạ và suy nghĩ bằng sự oán thù mãi, mà hãy lấp đầy trái tim với sự tha thứ để tiến lên phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-dinh-vien-dai-tuong-quan-truyen-tinh-nhi-nu/947285/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.