Lại nói đến Tân Nguyên, một canh giờ trước khi xa giá rời Ngọ môn, nàng bảo Tiểu Điệp đánh xe đưa nàng đến cô nhi viện.
Tân Nguyên xuống xe nhìn vào trong sân, dãy nhà này hồi trước xập xệ nhưng hai năm trước nàng đã hỗ trợ tiền xây dựng lại toàn bộ. Mảnh đất phía sau nhà được Cửu Dương và Nghị Chánh trồng trà mang vào bán trong chợ Đông Thành, nhờ vậy mà cuộc sống của bọn cô nhi không còn chật vật, tình trạng thiếu đói không còn diễn ra nữa.
Tân Nguyên đẩy cổng bước vào trong sảnh, thấy sảnh giữa vắng tanh vắng ngắt, biết bọn trẻ còn chưa ngủ dậy. Ở cuối sảnh đặt một chiếc bàn thờ, trên bàn là tấm bài vị của Lộc lão. Chắc ông ấy cũng bình thản an nghỉ nơi chín suối nếu biết được sau khi ông đi rồi, bọn trẻ gặp nhóm người Cửu Dương và được bọn chàng chăm nom. Tân Nguyên tiến lại trước bàn thờ thắp một nén hương cắm vào cái bát trước bài vị. Đoạn, nàng nghe từ chái sảnh có tiếng nước chảy vẳng sang bèn bước sang bên ấy, bắt gặp Cửu Dương đang xay trà.
- Để ta giúp huynh thêm nước.
Tân Nguyên cười nói.
Cửu Dương gật đầu, cũng cười vui vẻ với nàng.
Tân Nguyên cầm bát nước lên. Mấy năm nay nàng đã quá quen với công việc làm bột trà. Mỗi khi rảnh rỗi, nàng thường đến giúp chàng rửa sạch lá trà, sau đó loại bỏ bớt các gân lá rồi cho lá vào cối xay, thêm nước, và xay nhuyễn. Sau khi xay xong thì cho tất cả hỗn hợp đã xay vào một miếng vải lọc vắt lấy nước cốt trà đem phơi nắng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-dinh-vien-dai-tuong-quan-truyen-tinh-nhi-nu/947281/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.