Đã mấy ngày Tế Độ chán nản nên chẳng ăn hạt cơm nào, lại nữa tay chàng bị thương, chàng cũng dầm mưa ở Đông Hoa môn, rồi thêm bảy bình rượu nên mặc dù bọn nha hoàn trong phủ Định Viễn ưa đồn thổi tướng quân họ có mình đồng da sắt, chàng cũng không tránh khỏi ngã bệnh.
Nửa đêm về sáng Tế Độ lên cơn sốt, nằm bất tỉnh trên giường. Hà Tử Lăng quỳ trên đôn xoa ngực giúp chàng. Trong phòng còn có mấy a hoàn nữa, người bưng thau nước người cầm khăn... Sau khi thay mấy lượt khăn nóng đắp lên trán cho Tế Độ, Hà Tử Lăng bảo bọn a hoàn ra ngoài. Trong phòng chỉ còn lại hai người, tất cả đều yên tĩnh, chỉ thỉnh thoảng nghe tiếng thở dài của Hà Tử Lăng. Nàng ngồi im lìm trên chiếc ghế bên cạnh giường nhìn Tế Độ trong bóng đêm, nhớ lại nhiệm vụ của mình… Mặc dầu nàng được người ta nhờ đi tìm hiểu từ chàng nhưng thật sự nàng cũng muốn biết tại sao chàng lại đồng ý lấy Mẫn Mẫn? Một cô gái thân phận cao quý, vô cùng xinh đẹp, nhưng tánh tình lại tỉ lệ nghịch với nhan sắc. Nhất là cái tật ghen tuông quá đáng. Hà Tử Lăng khẽ lắc đầu. Mỗi lần Mẫn Mẫn đến phủ Định Viễn chơi không khi nào mà không gây sự hão huyền với bọn nô tì của Tế Độ, đôi khi Mẫn Mẫn cầm lòng không đậu, trút giận một cách phi lý vào luôn cả Lôi Kiến Minh. Một cô gái xấu nết như thế chẳng hiểu sao chàng lại đồng ý rước về làm tướng quân phu nhân cho được? Mà Tân Nguyên xem chừng cũng cam phận? Mọi rắc rối trong đó Hà Tử Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-3-dinh-vien-dai-tuong-quan-truyen-tinh-nhi-nu/947246/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.