Sau khi rời khỏi nhà chính, Cảnh Diệc Ngôn thẳng đường tới chung cư của Lạc Y Tuyết.
Tại đây Tiểu Vũ đã kịp kể hết sự tình cho Lạc Y Tuyết, hai mẹ con còn đang ôm nhau thì bên ngoài đã có người ấn chuông âm ỉ.
Còn có thể là ai ngoài Cảnh Diệc Ngôn, nhưng càng biết rõ người đến là hắn thì Lạc Y Tuyết càng khẩn trương, thừ người ra không phản ứng. Tiểu Vũ ở trong lòng cô tách ra, chỉ ra cửa: "Mommy, ba ba chắc đã về rồi, để Tiểu Vũ ra mở cửa nhé."
"Khoan đã Tiểu Vũ." Lạc Y Tuyết gọi giật lại.
"Có chuyện gì ạ?"
Đối diện với con trai, Lạc Y Tuyết có chút xoắn xuýt góc áo: "Hay là, hay là Tiểu Vũ bảo với ba ba tối nay về nhà trước có được không, mommy, mommy..."
"Rầm rầm rầm!"
"Lạc Y Tuyết! Lạc Y Tuyết!"
Lạc Y Tuyết còn chưa nói hết bên ngoài đã có tiếng đập cửa, thẳng thừng gọi tên cô. Cả Tiểu Vũ cũng bất lực nhún vai: "Mommy thấy đó, chuyện này Tiểu Vũ không giúp được mommy."
"Rầm rầm rầm!"
"Lạc Y Tuyết!" Cảnh Diệc Ngôn tiếp tục gọi mà lúc này hàng xóm xung quanh cũng đẩy cửa đi ra xem chuyện gì.
Cảnh Diệc Ngôn thấy họ liền giả vờ ủy khuất, hỏi bà cụ cạnh nhà cô: "Bà à, Y Tuyết đã về phải không ạ?"
"Đúng vậy, cậu là ai?"
"Con là bạn trai của cô ấy, hôm nay chúng con cãi nhau, cô ấy bỏ về nhà lại không nghe điện thoại, con sợ cô ấy ở một người sẽ nghĩ quẩn." Cảnh Diệc Ngôn bịa chuyện như thần, người già yếu tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-tong-tai-tuyet-ai-tinh-the/150583/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.