Mấy hôm sau đó Cảnh phu nhân gọi điện cho Cảnh Diệc Ngôn bảo hắn về nhà chính, sẵn tiện bàn chuyện hôn ước của hắn với Lâm Vi.
Lần này Cảnh Diệc Ngôn không từ chối nhưng chẳng đưa Tiểu Vũ sang cùng mà gửi nó ở chỗ Lạc Y Tuyết. Lạc Y Tuyết bán tín bán nghi, nhưng con trai đã dâng tới tay cô không ngốc đến nỗi từ chối, nói hai câu liền muốn dắt nó vào chung cư.
Cảnh Diệc Ngôn không ngốc để cô được hời, bèn bày trò hôn chia tay, Tiểu Vũ là con trai ruột của hắn đương nhiên phối hợp vô cùng, ép đến khi ba mình hôn được chị Y Tuyết mới buông tha.
"Đồ điên!" Lạc Y Tuyết liền đưa tay lau bỏ dấu hôn, không nhịn được mắng Cảnh Diệc Ngôn một câu, sau đó vội vã bỏ chạy.
Ngoài này Cảnh Diệc Ngôn không giận còn cười, nói vọng theo một cách ý tứ: "Em chuẩn bị đi, tối nay anh sẽ quay lại, đón hai mẹ con."
Sau khi dứt lời hắn cũng không nán lại, lập tức lên xe trở về nhà chính.
Cảnh Diệc Ngôn vừa đến nơi đã có quản gia ra đón, năm năm nay hắn vì không muốn chạm mặt Lâm Vi hai ba bữa lại sang hầu chuyện với mẹ mình nên hắn cùng Tiểu Vũ ra sống bên ngoài, tiện đường tìm tung tích mẹ ruột của nó.
"Mẹ tôi đâu?" Hắn hỏi quản gia.
Quản gia là một người phụ nữ trạc tuổi mẹ hắn, rất cung kính: "Phu nhân đang ở nhà bếp cùng Lâm tiểu thư nấu canh cho thiếu gia."
"Tôi biết rồi." Cảnh Diệc Ngôn gật đầu, nhưng đi mấy bước thì dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-tong-tai-tuyet-ai-tinh-the/150582/chuong-15.html