Ngày hôm đó Cảnh Diệc Ngôn đến công ty rất muộn còn Lạc Y Tuyết lại tiếp tục xin nghỉ.
Tiểu Vũ đến nơi đã thấy ba mình chống trán ngồi lặng thinh, hào hứng ban sáng của nó bèn thu lại, leo lên bàn lay lay ngón tay của hắn hỏi han:
"Ba ba, ba ba làm sao vậy, mommy đâu?"
Vốn dĩ Cảnh Diệc Ngôn đang buồn rầu vì chuyện này, bây giờ lại nghe Tiểu Vũ nhắc đến hắn thật không biết phải ăn nói làm sao với con trai, chẳng lẽ nói với nó tối qua hắn đã ngủ nhầm người, Lạc Y Tuyết không phải là mẹ của nó.
"Ba ba, ba ba nói chuyện với Tiểu Vũ đi, có phải mommy tức giận chuyện tối qua không, để Tiểu Vũ gọi cho mommy xin giúp ba ba nhé?"
Hôm nay con trai tốt bụng lạ thường nhưng Cảnh Diệc Ngôn chẳng còn tâm trạng để đón nhận, hắn bế nó đặt lên đùi, xoa xoa cái má bánh bao ăn nhiều của nó, buồn bã: "Tiểu Vũ, ba ba nói con biết chuyện này, Tiểu Vũ không được khóc nhé?"
Tiểu Vũ không hiểu lắm nhưng vẫn gật gật đầu.
Cảnh Diệc Ngôn thở hắt một hơi mới thản nhiên nói được: "Thật ra chị Y Tuyết không phải là mommy của Tiểu Vũ, nên tối qua ba ba đã làm chuyện có lỗi với mommy Tiểu Vũ rồi."
Quả nhiên nghe xong nước mắt của Tiểu Vũ lập tức rưng rưng, rất lâu sau mới hỏi lại: "Chị Y Tuyết không phải mommy của Tiểu Vũ sao?"
Cảnh Diệc Ngôn lần nữa gật đầu, ôm chặt nó vào lòng, biết nó sẽ thất vọng nhiều lắm, và cả hắn, hắn cũng vậy.
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-tong-tai-tuyet-ai-tinh-the/150578/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.