Editor: Nha Đam
Phong Thiển lại hỏi: "Bệ hạ thật sự không hối hận?"
"Ừm."
Vua Huyết tộc có chút nghi ngờ, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu.
Vốn dĩ hắn chưa bao giờ nếm thử vị máu.
Không biết vị máu, cũng không biết cảm giác bị hút máu như thế nào.
Nhưng nếu bị răng nanh đâm vào da, chắc sẽ rất đau.
Con người đều sợ đau.
Vì vậy, một trải nghiệm như vậy đối với con người không có tốt đẹo gì.
Suy cho cùng con người cũng chỉ là món ngon trong mắt Huyết tộc.
Cô loài người được hiến cho huyết tộc nên có thân phận hèn mọn.
Làm huyết hầu cung cấp máu tươi cho chủ nhân, thân phận vốn rất thấp, nếu bị hút máu cũng không khá hơn.
Sau khi suy nghĩ như vậy, Y Lạc không thể không tự trách mình.
Hắn đã luôn bỏ qua điểm này.
Trước đây chưa từng đặt mình vào hoàn cảnh của cô ấy, cũng như không nghĩ đến cảm xúc của cô ấy.
Vua Huyết tộc cụp mắt xuống,quyết định về sau sẽ kiểm soát việc ăn uống của mình và cố gắng không hút máu của cô.
Y Lạc nói không hối hận, Phong Thiển đáp lại suy nghĩ của hắn và nói cho hắn biết ý nghĩa của nó.
Cô ôm lấy hắn, hơi nhón gót chân lên.
...
Một lát sau.
Trong đôi mắt màu tím của Y Lạc là một mảnh xa lạ và mê mang, loại cảm giác này trước đây hắn chưa từng có, nó khiến cho người ta ngây dại.
Cảm giác xa lạ khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/4060984/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.